Nhà máy đầu Trường Hữu.
Sau khi giám đốc Lục tiễn cảnh sát ra về, trợ lí Trịnh đã mồ hôi đầy đầu, ngồi như đinh đóng cột, biết mình cuối cùng cũng không thể che giấu được nữa.
Ông ấy quỳ gối xuống, khóc ròng trước mặt giám đốc Lục, không ngừng cầu xin tha thứ: “Thật xin lỗi, giám đốc! Tất cả là lỗi của tôi! Là tôi quá nhát gan, tôi thật sự xin lỗi ngài.
Trong lúc nghiệm thu dây chuyền sản xuất mới, Vu Phúc Đạt đã giả mạo tôi để ký tên, tôi không có kiểm tra máy móc kỹ càng…Ông ta dùng công việc để áp chế tôi, nên tôi không dám chống đối ông ta…
Ông ấy quỳ trên mặt đất mà gào khóc, ôm lấy chân của giám đốc Lục, không ngừng cầu xin cho mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây