Sơ yếu lý lịch khá trơn tru, Tô Diệp lật tiếp một trang thì thấy toàn là mấy chuyện vụn vặt linh tinh, đôi mắt cô đột nhiên sáng lên. Vương Hổ thật sự là một người rất lợi hại!
Chậc chậc, Tô Diệp xem xong thư thì che kín đôi mắt trong veo của mìn lại.
Ở trang tiếp theo, kinh nghiệm phong phú của Vu Phúc Đạt cay độc đến mức khiến đôi mắt Tô Diệp trợn tròn không chớp. Bởi vì một tai nạn ngoài ý muốn, nên vợ của Vu Phúc Đạt đã bị mất khả năng sinh sản, hai người họ đã kết hôn nhiều năm nhưng không có con.
Công tác ở nhà máy thủy tinh nhiều năm, thăng chức một lèo, dần dần thay tính đổi nết, giấu diếm vợ nuôi nhân tình bên ngoài, sau khi được điều chuyển đến thành phố C vẫn còn nhung nhớ không thôi đem nhân tình đi cùng, một lòng ngóng trông nhân sinh có thể sinh con cho ông ta.
Trong hai năm mất mùa đói kém, Vu Phúc Đạt liên tục dùng thủy tinh để đầu cơ trục lợi từ nhà máy thủy tinh, hai tay đổi đồng hồ mới, lương thực, tích cóp được không ít tiền tài. Ở Thành Đô ông ta giàu có nhường nào thì Vương Hổ không nhắc tới cụ thể, nhưng lại đề cập tới việc Vu Phúc Đạt xây hặn một ngôi nhà ngói bằng gạch xanh ở nông thôn. Bồ nhí ở thành phố thì đeo vàng bạc trang sức, năm ngoài Vu Phúc Đạt còn cho cô ta một trăm tệ, may cho năm bộ quần áo, thường tới nhà hàng ăn uống, phiếu lương thực nhiều vô số kể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây