Tại nhà của Đàm Lan.
Cha Đàm lại một lần nữa bị cho thôi việc, bởi vì chân của ông không được tốt, may mắn là mẹ Đàm vẫn giữ được công việc trong nhà máy dầu, nếu không cả nhà họ e là phải uống gió Tây Bắc mà sống. Nhưng chỉ dựa vào tiền lương của một người thì sao đủ chi tiêu cho cả nhà được?
Mẹ Đàm mặt ủ mày chau tính toán sổ sách chi tiêu, mấy khoản tiền, rồi những đồng xu đồng hào được đếm đi đếm lại, bà khẽ nghiến răng nghiến lại mà nói: “Gía lễ lạt cưới hỏi mà phó giám đốc nhà máy đề ra là năm trăm tệ lận đấy…
Đàm Lan nghe vậy thì giật mình, không dám tin nhìn về phía mẹ Đàm.
Mẹ Đàm ăn nói khép nép cầu xin con gái: “Hiện tại Vu Phúc Đạt là phó giám đốc của nhà máy, nghe nói tương lai sắp tới ông ta còn được bổ nhiệm làm giám đốc, mẹ thật sự không muốn để con phải gả cho người như ông ta. Con đi cầu xin ông ta thương xót, có khi cha con còn có cơ hội được quay lại nhà máy dầu để làm việc. Mẹ nghe nói có vài người đã đến cầu xin ông ta, ông ta cũng đều đồng ý cả.’
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây