Trong thời đại đói kém này, đất nước tận lực chủ trương tiết kiệm lương thực. Mà việc giám đốc Lục thay đổi sang loại máy móc tốt hơn chính là đang tiết kiệm lương thực, nâng cao hiệu suất của máy móc để ép được nhiều dầu hơn.
Hành động đích thân đi sang nước ngoài để khảo sát các nhà máy là việc rất tích chủ động, là người dám nghĩ dám làm. Chỉ riêng kiểu năng lực xuất chúng này, ở trong nghành cũng đã được coi là một nhân vật kiệt xuất rồi. Thế nhưng…vấn đề tồi tệ ở chỗ tại sao lại mua phải một lô máy móc không sử dụng được?
Tô Diệp ngẫm lại sự lạc hậu trong vài thập kỉ qua của Trung Hoa với vấn đề phát triển công nghiệp lẫn kỹ thuật, có một khoảng thời gian dài, các nhà máy trong nước một mực dùng lại những thiết bị máy móc mà u Mỹ đã đào thải. Chất lượng của những cỗ máy mọc bị đào thải này còn khá tốt, vẫn có thể sử dụng thêm vài chục năm. Nhưng loại hành vi đem máy móc đã hỏng bán lại cho một quốc gia đang trên đà phát triển thật sự là khiến người khác sôi máu, phẫn nộ.
Mẹ Dương cứ nói liên tiếp, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: "Liệu nhà máy dầu ăn của chúng ta có vì chuyện này mà bị đóng cửa không nhỉ? Hiện tại rất nhiều nhà máy đã bị đóng cửa......
Tô Diệp nghe mẹ Dương mẹ kể khổ, trong lòng cuối cùng cũng có chút lo lắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây