"Đợi đã, đừng có chạy lung tung, anh Hướng Tiền mới lau sàn đấy..."Tô Diệp tay chân lanh lẹ quay lại nhà bếp, cắt con vịt quay ra, sau đó bọc nó trong giấy dầu rồi đưa cho Phương Tú Liên.
Cô cười híp mắt nói: "Cám ơn mảnh 'sợi tổng hợp' của em, nếu không có em, chị còn không biết đến khi nào mới có thể mặc loại hàng ngoại này đấy!"
Cuộc sống gần đây của Phương Tú Liên cũng đã tốt hơn, chị họ đã giúp cô ấy giải quyết vấn đề lương thực. Cô ấy hiện tại không những không thiếu lương thực để ăn ăn, mà thỉnh thoảng còn được ăn thịt heo.
Cô ấy thì thầm với Tô Diệp: "Chuyện nhỏ thôi! Chị dâu, gần đây em mới tìm được cách lương thực. Gạo hai tệ một cân, bột Phú Cường thì ba tệ. Nếu thiếu lương thực, thì em có thể cho chị."
Tô Diệp nghe thấy mức giá lương thực này thì thiếu điều nghẹn họng không nói được gì, đây chắc là loại lương thực mà cô bán cho cô Phương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây