Chạy quanh lùm cây vài vòng, vẫn không đụng được đến một sợi lông vịt, bọn họ mệt mỏi thở hổn hển đuổi theo, kết quả trơ mắt nhìn hai con vịt to mập ngu ngốc đụng phải chân Tô Diệp, nằm ngã trên mặt đất.
Tô Diệp không khách sáo chút nào xách hai con vịt lên, xoay người rời đi.
"Đợi đã —— Đây là vịt của bọn tôi!"
Tô Diệp buông lỏng con vịt trong tay ra, cười híp mắt nói: " Ồ vậy à, vậy mọi người tiếp tục bắt đi, ai bắt được thì là của người đó.
Hai con vịt sau khi được thả xuống đất thì tung canh bay đi, điên cuồng phi nước đại, thẳng đến khi bọn họ đuổi theo đến mệt nhoài, không thể rút ra chút sức lực nào nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn con vịt dừng lại dưới chân Tô Diệp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây