Mặc dù đậu phụ không phải là thứ tốt nhất, nhưng vẫn phải xin phiếu thực phẩm để mua, mẹ Dương chỉ tùy tiện nhắc đến, làm gì đáng để người ta cố ý mua cân đậu phụ mang đến để cảm ơn?
Tô Diệp kiên quyết nhét túi đậu phụ vào tay người này, cô mỉm cười nói: “Hôm nay tôi không nói rõ với cô, thực ra Đàm Lan cũng là học trò của tôi, tôi muốn nhờ mẹ Dương sau này hãy quan tâm một chút, giúp tôi để mắt tới cô bé. Nếu có chuyện gì xảy ra với cô bé ở bên này, thì bảo Dương Tuyết đến trường học báo tin cho tôi.
Mẹ Dương vẫn từ chối cân đậu phụ: “Việc này cũng không phải là chuyện gì to tát, cô giáo Tô đừng làm làm như vậy!
Tô Diệp trực tiếp tìm một cái bát sạch sẽ và đổ đậu phụ vào đó, mùi thơm của đậu phụ ướp muối tỏa ra xung quanh.
Đậu phụ vừa được hâm nóng, vẫn còn chút hơi ấm, bọn trẻ không cưỡng lại được sức hấp dẫn của món ăn, bèn gắp một miếng cho vào miệng, luôn miệng kêu ngon! Đôi mắt đen như quả nho tràn ngập ánh sáng chói lọi..
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây