"Bà ngoại, đến bà cũng nghĩ ra thì sao con lại quên được chứ? Quách Ái Quốc gật đầu, dở khóc dở cười.
Bà ngoại không hề hay biết, anh cẩn thận thế nào với mấy tờ phiếu thực phẩm này, lần trước anh ấy đã cho họ phiếu lương thực bốn mươi cân, vé xe đạp, phiếu vải, vé đường, phiếu điểm tâm, và phiếu dầu,…đủ thứ, không kể đến những thứ khác, chỉ riêng vé xe đạp thôi đã rất có giá trị rồi.
Ở Nông thôn hẳn là rất khó mua được xe đạp đi?
Lão thái thái đếm được hai mươi tờ mười tệ màu đen: “Lần sau con hỏi người ta một chút hộ bà, có còn nhiều lương thực không? Nếu có thì mua nhiều một chút, đừng keo kiệt như vậy, bà kêu anh rể con giúp đỡ một chút.
Quách Ái Quốc đang chờ đợi chính là câu này, hiện tại công an đang truy bắt những kẻ đầu cơ trục lợi, những nhà buôn kia đoán chừng cũng rất sợ bị bắt. Có lão thái thái che chở, ít nhất người ta vẫn có thể an toàn chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây