Ánh mắt nhàn nhạt của Cố Hướng Tiền rơi lên trên mặt Tô Diệp, phun ra một câu nói lạnh lùng: “Không thể nào, không nên đoán mò.
Xem ra đối với Cố Hướng Tiền chuyện này căn bản không tồn tại, khi còn bé ba đã mất sớm, nói là gia đình sa sút cũng không quá đáng. Tuy rằng nhà họ Cố còn có một ít của cải, nhưng vẫn lớn như trước đây, cho tới nay Cố Hướng Tiền chưa từng xem xét đến vấn đề cá nhân. Trước khi Diêu Xuân Vũ đến Nga, ngoại trừ là bạn học trung học ra thì bọn họ không còn gì khác.
Chỉ có điều sau khi Diêu Xuân Vũ từ Nga trở về, liền có chút kỳ quái, tính cách trở nên kỳ quái, có điều cái này không nằm trong phạm vi lo lắng của Cố Hướng Tiền, Diêu Xuân Vũ trở nên kỳ quái thì có gì liên quan tới anh chứ?
Tô Diệp thấy xem ra cũng không có chuyện gì. Cố Hướng Tiền lớn lên đẹp trai, một chàng trai cao lớn hoạt bạt đứng ở đó như vậy, mỗi ngày nhìn nhiều hơn chút trong lòng cũng vui vẻ lên rất nhiều.
Anh chính trực, lương thiện, có học thức, chuyện gì cũng có thể làm tốt, tuy rằng nhìn hơi lạnh lùng, trong lòng cũng rất ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây