Diêu Xuân Vũ đang làm việc trong bệnh viện quân y, nghe có quân lính gọi mình thì có chút ngẩn người.
Cho đến khi cô ta đến văn phòng chính ủy, nhìn thấy một nhóm người, tất cả đều mở to mắt nhìn cô ta, trong lòng cô ta mới kịch liệt nhảy dựng lên.
Bọn họ mặc áo choàng thô sơ, quần áo vá víu, da dẻ nứt nẻ vì nắng, lòng bàn tay chai sần, rõ ràng là nông dân xuất thân từ nông thôn. Diêu Xuân Vũ rùng mình một cái, cô ta nhận ra một trong số họ!
Năm đó khi cô ta được gửi xuống thung lũng nghèo nhất trong tỉnh, dì Lưu là hàng xóm sống cách vách nhà cô ta.
Diêu Xuân Vũ được gửi đến nông thôn hơn mười năm, dành phần lớn cuộc đời của mình để đối phó với những người nông thôn, họ thô lỗ, nông cạn, tham lam và keo kiệt, họ có thể vì một miếng thịt mà khiến cả nhà náo loạn, chị em vì ít tiền của hồi môn mà có thể trở mặt thành thù.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây