Lúc này những thức ăn được bày ở trên bàn khiến những người hàng xóm rất ngưỡng mộ.
Mặc dù những thổ sản vùng núi này chẳng đáng bao nhiêu tiền nhưng cũng là tấm lòng của người dân trong thôn. Hơn nữa khỏi phải nói thịt gà vào thời điểm này quý đến mức nào, đối với những người đã lâu chưa được ăn thịt mà nói, đây quả là một sức hấp dẫn khó có thể cưỡng lại được.
"Cô giáo Tô này, đó có phải là những người trong thôn Thượng Câu mà cô giúp bán lá trà không?"
Tô Diệp gật đầu, nhiệt tình nói: "Đúng vậy, trà mà mọi người uống đều là do họ trồng đấy ạ, hương vị có ngon không? Nước trà vừa thanh ngọt vừa thơm. Hai đồng tiền đối với chúng ta một cân gạo, một lạng thịt cũng không mua được, nhưng lại có thể cứu sống họ, giúp họ no bụng, nên tôi mới nghĩ ra cách này để giúp những người dân đó."
"Mọi người mua trà cũng tính là giúp họ một tay, tôi chân thành cảm ơn mọi người!" Tô Diệp cười đáp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây