Hóa ra không phải Cố Hướng Tiền đi xin cho Tô Diệp, cũng không phải là chủ nhiệm bao che cho cô..., ngay cả bộ quân sự vào cuộc cũng không điều tra ra được Tô Diệp có vấn đề gì, bởi vì căn bản là cô không có vấn đề gì cả!
Câu nói này của cô ta nhận lại ánh mắt dò xét của sư đoàn trưởng Diêu.
Diêu Xuân Vũ nhận ra sự hớ hênh của mình liền giải thích: "Ý của cháu là, cháu thật sự không ngờ rằng đồng chí Tô Diệp lại là một người có suy nghĩ, tư tưởng tiến bộ như vậy! Cháu vẫn luôn tin tưởng cô ấy mà. Bác à, sao bác lại có thể nghĩ như vậy chứ? Cháu có thể đảm bảo rằng cháu chưa bao giờ đọc thư báo cáo đó, nếu cháu đã đọc qua thì cho dù thế nào cũng sẽ không đưa cho bác! Cháu không phải là người hay đi nói xấu những đồng chí khác."
sư đoàn trưởng Diêu châm một điếu thuốc trầm mặc không lên tiếng, hồi lâu mới nói: "Lần này bỏ qua, về sau cháu đừng tham gia vào những chuyện này nữa."
Diêu Xuân Mai lòng nặng trĩu, cô ta thầm nghĩ: E rằng trong mắt chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ, hành vi giúp gửi thư nặc danh của mình đã bị bà ấy quy lại thành một tội với người báo cáo. Rồi Cố Hướng Thành sẽ nghĩ sao về mình đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây