"Không phải chỉ là sửa đồng hồ thôi sao? Anh Dương, con gái của anh không phải nói là có thể giúp chúng tôi sửa miễn phí sao? Anh có thể xem lại giúp cho chúng tôi không, mua chín tệ một cái, nhưng trong vòng chưa đầy một tháng đã hư rồi, tôi nghĩ là đồng hồ mà mình mua được sẽ giống như đồng hồ mua ở trên trường, cũng không đến mức là không sửa được?
"Tôi tin tưởng mọi người mới không mua đồng hồ ở cửa hàng bách hoá, mà mâu đồng hồ cũ.
Ba Dương Tuyết tức giận nói: "Ai kêu anh tham rẻ! Dương Tuyết hiện tại đang chuẩn bị cho kỳ thi cuối cấp, tôi thậm chí còn không cho nó làm việc nhà, không có thời gian giúp anh sửa đồng hồ đâu."
Theo những gì ông ấy biết, giá đồng hồ do cô Diệp đưa ra đã đem lợi nhuận giảm xuống cực kỳ thấp. Dương Tuyết từng nói là có khi phải mất năm hoặc sáu chiếc đồng hồ hư mới có thể tạo ra một chiếc đồng hồ tốt, công việc đó của các em học sinh kiếm tiền rất khó khăn, lấy tài nghệ đó đi làm thợ sửa đồng hồ thì không phải chỉ kiếm được số tiền ít ỏi này.
Thế mới nói, thời gian của học sinh không đáng giá nên mới bị người ta ép giá rẻ như vậy. Nếu các em học sinh là một nghệ nhân bậc thầy thì để sửa một chiếc đồng hồ này, giá cả có khi là hơn mười tệ. Chiếc đồng hồ do ông thợ già làm được bán với giá chín tệ, quả thật là điên rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây