Thập Niên 60: Làm Cảnh Sát Khu Phố Nhỏ, Ta Dựa Vào Ăn Dưa Để Phát Tài!

Chương 2:

Chương Trước Chương Tiếp

Ừm… nhưng chẳng có chút uy nghiêm nào cả.

Trần Hổ Mai trừng mắt: “Ông chỉ biết bênh nó! Bây giờ là mấy giờ rồi hả?”

“Trời nóng thế này, đêm qua không ngủ được, nửa đêm mới chợp mắt cho nên dậy trễ là chuyện bình thường.” Người đàn ông trong bếp thản nhiên nói.

Cô gái tóc ngắn vừa lê dép từ nhà vệ sinh đi ra, cười hì hì: “Cậu đúng là thương cháu gái nhất!”

Trần Hổ Mai lườm một cái, bĩu môi: “Cứ chiều nó đi, rồi xem sau này thế nào.”

“Không chiều cháu gái tôi thì chiều ai?”

Cả nhà nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Cái nhà sáng sớm đã ăn thịt, không ai khác mà chính là nhà họ. Nhưng cũng phải nói, trong bốn người nhà này có ba người là công nhân, ăn uống đầy đủ một chút cũng là chuyện bình thường.

Người đứng đầu sổ hộ khẩu là Đỗ Quốc Cường.

Đỗ Quốc Cường, nam, ba mươi tám tuổi, quê ở thôn Liễu Thụ, xã Bán Lạp Sơn, huyện Bảo Sơn. Sinh ra là một nông dân chính hiệu. Hồi trẻ, nhờ vẻ ngoài sáng sủa mà cưa đổ được cô gái thành phố là Trần Hổ Mai. Sau đó, nhờ chút đầu óc linh hoạt, ông bắt được một đặc vụ, thế là được tuyển vào ngành công an.

Thời điểm đó là những năm đầu sau khi đất nước thống nhất, đang rất thiếu nhân lực. Mà Đỗ Quốc Cường lại có công lao, xuất thân từ một gia đình bần nông thuần khiết, lý lịch cực kỳ “đẹp”, thế là thuận lợi vào ngành.

Nhưng mà… ông thuộc kiểu đầu óc nhanh nhạy thì có, còn thể lực thì miễn bàn. Tính cách cũng chẳng có chí tiến thủ, bao năm qua không phấn đấu được gì. Đến năm nay, ông dứt khoát “thoái vị”, nhường lại công việc cho con gái độc nhất là Đỗ Quyên, vừa tốt nghiệp cấp ba ở tuổi mười tám. Mới ba mươi tám tuổi mà đã chính thức trở thành… một ông chồng nội trợ.

Vợ ông là Trần Hổ Mai, làm việc ở bếp ăn của nhà máy luyện thép, chuyên phụ trách những bữa cơm tập thể. Cha mẹ mất sớm, bà lớn lên cùng anh trai, hai anh em nương tựa nhau mà sống, vì thế tính cách bà vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối không chịu thiệt.

Nghe nói, năm xưa bố bà định đặt tên con gái là Hổ Muội, vì con trai đã đặt là Trần Hổ, thì con gái đặt Hổ Muội cũng hợp lý thôi. Mấy gia đình ít chữ thường đặt tên đơn giản như vậy. Nhưng đến khi đi làm giấy khai sinh, không biết sao lại thành… Hổ Mai.

Chữ “Muội” trong “Hổ Muội” lại thành chữ “Mai” trong “Hổ Mai“.

Dù chỉ là một sai sót nhỏ trong lúc đăng ký giấy tờ, nhưng Trần Hổ Mai lại thấy rất hài lòng. Bà cảm thấy “Hổ Mai” vẫn dễ nghe hơn “Hổ Muội” nhiều. Mọi người thường gọi cô là “Đại Mai Tử“.

Sống cùng họ còn có anh trai của Trần Hổ Mai làTrần Hổ.

Mà nói đến lý do Trần Hổ lại ở cùng em gái và gia đình bà, thật ra là nhờ Đỗ Quốc Cường vớ bẫm từ ông anh vợ. Hai năm trước, nhờ có thâm niên công tác của anh vợ mà ông được chia một căn hộ ba phòng ngủ, một phòng khách.

Tổ tiên nhà họ Trần vốn là đầu bếp, có thể nói là gia truyền. Trần Hổ khi mới mười tuổi thì có thêm cô em gái Đại Mai Tử, hai anh em cách nhau đúng mười tuổi. Nhưng khi Trần Hổ mười lăm, cha mẹ họ vì bị liên lụy trong một vụ phá hoại mà qua đời.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️