Triệu Khác cầm lên ba đốt tre, khóe miệng co rút nhìn về phía con trai lớn.
Cổ của Triệu Cẩn cứng đờ lại: “Cái này có gì đâu mà phải kinh ngạc như thế, dì Tô còn làm cho con một cái bô ngồi giống như bồn cậu vậy đó.
Khoảng thời gian này cậu bé đều đi vệ sinh nặng vào buổi chiều, vì thế cái ghế trúc được đào rỗng bên trong đặt một cái thùng nhỏ thì không mang trở về nữa.
“Dì Tô của con đúng thật là giỏi giang quá rồi đấy! Triệu Khác thực ra cũng rất kinh ngạc, biết được cô cùng với bác gái Vương chăm sóc cho hai đứa trẻ rất tốt, thế nhưng lại không biết là cẩn thận chu đáo đến mức này.
“Đó là điều đương nhiên. Khóe miệng của Triệu Cẩn nhếch lên, gương mặt phấn khởi, vừa kiêu ngạo vừa tự hào nói: “Con chưa thấy cái gì mà dì Tô của con không làm được cả! Khác biệt hoàn toàn so với tất cả nữ trưởng bối mà cậu bé đã gặp qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây