Không đến nhà vệ sinh là vì nhà vệ sinh nguyên chủ xây chẳng những đơn sơ còn nhỏ, không tiện cho Triệu Cẩn ngồi chồm hổm.
Tinh thần lực quét ở trong bụi cỏ dại cao cỡ nửa người, không thấy có côn trùng độc gì, Tô Duệ bế Triệu Cẩn đi vào, để ghế xuống, kéo cây ngải, rút ra một cái hố.
Đá đổ ghế, đặt nằm ngang trên hố, Tô Duệ cởi thắt lưng của Triệu Cẩn ra, tụt quần đến dưới mông, khom người cẩn thận để người ngồi ở trên ghế, kín đáo đưa giấy cho Triệu Cẩn: "Được rồi, có gì gọi cô."
Triệu Cẩn mắc cỡ, đầu chôn ở trước ngực, siết giấy trúc, khẽ "Ừ".
Tô Duệ ngồi ở bên ngoài, khoanh hai tay trước ngực, cảm thấy như vậy không được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây