Nói đến ưu ái, thật ra mẹ chồng lại càng thiên về phía Tiểu Hắc Đản và Niệm Doanh, tiền mừng tuổi hàng năm đều cho nhiều hơn mấy đứa nhỏ khác, trong đám anh em cũng chỉ có hai đứa nó là có nhà riêng. Cái này có liên quan đến thân phận quân nhân của lão Nhị, tình đồng đội trong chiến tranh, không bằng người khác.
Triệu Nho Sinh nói: “Ba vừa đến nhà hàng quốc doanh xem, món ăn thực sự rất tệ, chỉ có một món chay, bún thịt lợn bắp cải, hai mươi bàn, năm xuất thịt, ai, con nghĩ xem có bằng ấy thì người ta ăn cái gì? Trong đám anh em bọn nó Tiểu Chương là đứa kết hôn đầu tiên, nếu cứ như vầy, về sau, Tiểu Sâm, Tiểu Cẩn kết hôn, còn mời khách đến làm gì!”
Tô Mai im lặng: “... Ba, ba muốn thêm món gì?” Lúc này, mua thịt thì phải có phiếu mua thịt, mua cá phải có phiếu mua cá, chỉ có tiền thì không mua được bất cứ thứ gì: “Con chỉ có phiếu mua thịt nửa cân, phiếu cá có một cân rưỡi.” Ngày hôm qua Triệu Khác nhận được nửa tháng tiền lương, nghĩ đến năm mới, người ta sẽ đưa phiếu cả tháng.
Triệu Nho Sinh mở miệng, muốn nói lấy một ít từ trong nhà trước, dù sao thì Tô Mai đã mang về rất nhiều từ Y Ca. Nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, ông cũng cảm thấy nhà lão Tam thật vất vả mới được đoàn tụ, mấy đứa nhỏ lúc được ăn thì bụng như hố không đáy, ăn mãi không no, còn có mấy cậu lính nhỏ tuổi thỉnh thoảng lại chạy tới.
“Con lấy cho ba hai trăm đồng đi, coi như ba mượn của con, ba tới quán thịt dê, quán vịt quay xem một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây