Tô Mai thực sự không thích quan niệm của họ, cái gì mà anh cả giống ba, chị cả giống mẹ. Nếu ba mẹ không đủ khả năng, anh trai và chị gái phải gánh vác gánh nặng, a, là anh cả nên phải vất vả đúng chứ!
Năm đó Trần Thanh Miêu thế nào, cả đời nuôi hết đứa này đến đứa kia giống như một con trâu vàng già, cuối cùng rơi vào kết cục gì.
Tuổi còn trẻ đã bị bệnh, chồng đi lấy vợ khác, con cái hiện tại nhắc tới bà ấy, có được đến nửa câu không, còn các em trai, em gái, cháu gái bà ấy nuôi dưỡng những năm đó, ai còn nhớ rõ!
Triệu Khác nhìn hai gò má tức giận của vợ, cười nhẹ, ho khan một tiếng: “Có kết hôn hay không, con nhà mình thì em không đề cập đến nửa câu, sao lại không nói đến cái gì mà tự do kết hôn? Sao đến phiên Hướng Thần em lại thay đổi thái độ vậy?”
“Tình huống của Hướng Trần giống Tiểu Cẩn và Niệm Doanh sao? Bọn nó không muốn kết hôn, Hướng Thần cũng vậy sao? Cậu ta là không thể kết hôn được, không dám kết hôn, vì cái gì mà cậu ta lại không thể kết hôn? Không dám kết hôn? Bởi vì cậu ta không có tiền đó, sợ đối phương đi theo cậu ta sẽ chịu vất vả, sợ sau khi kết hôn, người vợ không muốn cùng cậu ta nuôi đám em.” Nói xong một câu cuối cùng, Tô Mai cũng trầm mặc, ba đứa lớn mới vào đại học, trường học tuy rằng không cần học phí, nhưng còn phát sinh phí sinh hoạt, quần áo một năm bốn mùa, bút máy mực nước vở ghi chép cái nào mà không cần tiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây