Tô Mai nắm tay chồng mà cảm thấy đau lòng, vì cô mà anh đã lãng phí chín năm.
Triệu Khác đưa tay ra, vuốt ve lọn tóc rơi trên mặt vợ, cười nói: “Không bỏ được nơi này?”
Cuộc sống ở Y Dát rất yên bình và ấm êm, người một nhà sống mãi với nhau cũng không có gì không tốt, nhưng… trong lòng Triệu Khác biết rất rõ lý do anh bị chuyển đến quân khu thủ đô, ấy là vì bọn họ muốn quang minh chính đại ‘sử dụng’ Tiểu Mai.
“Nếu không thì giữ nhà lại? Khi nào rảnh rỗi thì anh đưa em về ở mấy hôm.”
Đưa tay ôm lấy vòng eo gầy của anh, Tô Mai trong vòng tay anh lắc đầu, mặc dù sau này bọn họ đã thêm rất nhiều cho căn nhà này, nhưng nói đúng ra thì nó vẫn là căn nhà tái định cư mà Cục Công an Y Dát phân cho, hai năm trước Tiểu Ngũ đã tiếp quản tiểu đội của Triệu Khác, bọn họ muốn khi nào thân nhân người ta tới thì sắp xếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây