Về điểm này, Triệu Khác cũng không giấu giếm quá nhiều, anh chỉ nói rằng Tô Mai biết chút khí công, ngày xưa có dạy một ít tâm pháp cho Tiểu Hắc Đản, đứa nhỏ kia sống được tới giờ đều là do cẩn thận.
Anh trải đệm cỏ thật dày, bên trên đặt chăn đệm, rồi lại kéo bạt chống nắng chống gió, sau đó lái máy kéo cùng với Ông Cố, đến ga xe lửa thành phố Giai trước giờ hẹn hai giờ.
Nhìn thấy Triệu Khác, thần kinh căng thẳng của Tô Mai đột nhiên thả lỏng, chân mềm đến mức suýt chút nữa ngã xuống.
“Cẩn thận!” Triệu Khác tiến lên, đỡ eo Tô Mai: “Mệt lắm à?”
“Triệu Khác, em sợ quá…” Dọc đường cô không dám chợp mắt, bởi vì dị năng không có tác dụng với người bị hạ độc, cho nên cô cũng không chắc có thể cứu được Tiểu Hắc Đản, cho tới bây giờ trái tim vẫn đang treo lơ lửng trên không đấy, biết thằng bé đang hồi phục nhưng với tốc độ này, Tô Mai thật sự sợ rằng sẽ để lại một số di chứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây