Sợ nhất là không có mục tiêu để phấn đấu, vô phương hướng, không biết đi đâu làm gì.
Bác gái hai, bác gái ba nhìn nhau, cảm kích không nói nên lời.
"Tiểu Khác. Bác gái hai cười nói: "Chúng ta hiểu tâm ý của cháu, nếu muốn thì cứ nói, chúng ta sẽ tới. Còn không thì cũng đừng miễn cưỡng quá, đừng có cái gì cũng gánh trên vai, cháu còn phải lo gia đình nữa mà.
Bác gái ba gật đầu phụ họa.
Triệu Khác mỉm cười đáp lại, gắp mắt cá cho Tô Mai, dạo gần đây cô dùng mắt hơi nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây