Hôm nay, cả bốn đứa được mời tham gia vào hoạt động của đám sinh viên đại học, họ nhìn đám người kia dùng vài nhát búa đập vỡ cổng chùa, và cánh cổng ngôi chùa được mở ra. Bước vào bên trong, bọn họ thi nhau đập phá những bức tượng Phật, bàn cúng, lư hương, còn kinh sách thì xé nát. Tiểu Du cảm thấy trái tim mình nặng trĩu.
Cậu bé đã học kiến thức về đồ cổ từ ông Cố mấy năm nay rồi, làm sao mà không biết tuổi của mấy cái lư hương và đĩa cúng kia chứ.
Dương Kiến Tu chạy theo đám đông đi chặt phá lung tung, nhìn thấy cái cây hàng trăm năm tuổi ngã rạp xuống đất, cậu không nhịn được ôm lấy đầu cao giọng hét lên: “Oa!" Quay đầu lại không thấy Tiểu Du đâu, bèn tìm Tiền Nhạc Hỉ hỏi: "Tiểu Du đâu rồi?"
"Xem ra vẫn chưa ra khỏi điện chính."
Đưa lại cái rìu cho Tiền Nhạc Hỉ, Dương Kiến Tu nói: “Tôi đi tìm cậu ấy."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây