Triệu Khác: “Dì à…
“Để dì ấy trông đi. Tô Mai vừa nói vừa chỉ tay về phía cái tã lót trên chiếc giường sưởi. “Đưa cho dì ấy cầm theo.
Bởi vì có Cố Miểu ở bên ngoài, Tô Mai phải dùng một bức màn vải xanh lam che ở phía trong, tiếng kéo rèm vang lên, thế là đã có không gian riêng ở bên trong rồi.
Triệu Khác mang tã lót ra ngoài, nói chuyện với bà Trà, rồi đặt chiếc tã lót xuống bên cạnh.
Ban đầu Tô Mai vẫn còn tính nhẩm thời gian ở trong lòng, nhưng một lúc sau đã ngủ quên mất, cũng là Triệu Khác đứng dậy bế con, thu dọn quần áo, chờ đến khi đứa nhỏ được ăn no thì đón nó trở về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây