“Đây là da cá măng, da của nó không chỉ được sử dụng để làm giày mà còn cả quần áo. Đây là da cá tầm, đây là da cá hồi... cô thấy không, vảy trên mỗi loại da cá đều khác nhau, khi may quần áo cần phải chọn loại da cá, tiếp theo là hai mặt trắng như nhau, bụng đối xứng với bụng, cột sống lưng đối xứng với cột sống lưng, như vậy mới đẹp, cách chọn da cá để may giày cũng gần giống như vậy.
“Da cá măng, cá tầm và sứa,... có thể được sử dụng làm mũi giày và đế giày. Hà San cầm lấy tấm da cá, tiếp tục nói: “Làm giày thì phải dùng da cá măng hoặc da cá nheo, không được dùng da cá khác. Chỉ da cá được sử dụng cho quần áo và các đường may vá, còn các sợi gân hoặc lông động vật thường được sử dụng cho giày.
“Nhìn chân tôi này, hình dáng rất đơn giản phải không. Hà San nói xong, nhặt một miếng da cá dài khoảng 25 cm, rộng 21 cm, chỉ vào chính giữa một mặt nói: “Cắt một hình bán nguyệt ở đây để làm miệng giày, sau đó khâu phần dưới là xong. Nếu muốn boot ngắn thì chúng ta sẽ may thêm một lớp ống trụ trên miệng giày.
Tô Mai thấy cô ấy cầm kim xương cá, xỏ lông động vật vào, trong chốc lát đã làm xong một chiếc giày, cô tò mò cầm lấy nó rồi nhìn tới nhìn lui, mỏng thế này có giữ ấm được không?
Có lẽ là do sự nghi ngờ trên mặt Tô Mai quá rõ ràng nên Hà San cười nói: “Bỏ cỏ uran vào trong sẽ giữ ấm được ngay. Cô chưa từng nghe nói ở vùng Đông Bắc chúng tôi có ba bảo vật là nhân sâm, lông chồn và cỏ uran à.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây