Trên hành lang, Ngụy Trang Nghiêm lợi dụng khói mù để ẩn nấp, nhẹ nhàng lẻn ra sau đối phương, một tay vặn gãy cổ, trong giây lát đã giết chết ba tên.
“Chậc chậc, đúng là giết người như ngóe! Trương Mỹ Lệ lẩm bẩm một câu, kéo Tiểu Hắc Đản chạy về phía cửa sổ nói: “Nhảy đi!
Tiểu Hắc Đản lắc đầu, nhanh chóng lùi lại: “Đồ đạc và chiếc rương của em vẫn còn trong khoang tàu, em phải đi lấy đã.
“Em nhảy trước đi, cái đó để chị.
“Mỗi vách ngăn của cái rương mây đều có trang bị, một mình chị bê không nổi đâu. Hầy, đúng là ác thật, không biết nhảy xuống còn giữ nổi cái mạng này không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây