Mà tiểu Trần vẫn vui vẻ đáp ứng, không có một câu than phiền, chỉ bằng vào một điều này, trong cuộc sống mình phải bao dung hơn mấy phần.
Vả lại, tiểu Trần cũng không có đánh chửi đứa trẻ, sắp xếp ăn mặc, đồ dùng còn tốt hơn Kiến Quốc hai phần.
"Tính cách Niệm Doanh giống mẹ nó, cô gái bước ra từ căn phòng nhỏ..." Lão Lâm dừng một lát, phương thấy mất nói, quay lại nói: “Để nó đi theo tiểu Mai cũng tốt, con gái Thiểm Bắc mạnh mẽ và chính trực từ trong xương."
Khói làm mơ hồ gương mặt của lão Lâm, thư ký Trương ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bên gò má của lão Lâm như tượng bùn.
Thư ký Trương khẽ cười, chống lại ánh mắt của lão Lâm, nói: "Đồng chí Tô rất mạnh mẽ và chính trực. Tôi tới đó, cô ấy không có ở đấy, hỏi ra mới biết là lên núi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây