Toàn bộ cửa kính đều bị khóa từ trong, chỉ còn lại một cái khe hở nho nhỏ, bên trong còn kéo một bức màn dày, nếu vào mùa đông, đây là chuyện không thành vấn đề, nhưng giờ mới tháng tám, rõ ràng là có vấn đề.
Qua sự phản chiếu bóng của ánh đèn, không khó mà nhìn ra, ngồi ở bàn làm việc chính là ba Triệu.
Tất cả mọi người nói, bản vẽ món đồ kia được đưa tới xưởng là do ba Triệu vẽ ra, mẹ chỉ là được ba Triệu dạy rồi mô phỏng làm lại. Nhưng sâu thẳm trong ký ức của thằng bé, rõ ràng nhớ ngày ấy từ quân bộ trở về, mẹ đã đưa cho cậu bé năm con chuồn chuồn làm bằng lá trúc, xe tăng làm từ trúc.
Sau này còn có tường tre, ghế tre, bình phong bằng trúc, còn gọt cho bọn họ một lọ làm bằng trúc, dùng để đựng bút, còn có cả những nhân vật, phong cảnh, máy móc mà mẹ tùy tiện vẽ ra.
Trên phương diện học tập, mẹ tuy rằng chưa từng dạy qua cho bọn họ, nhưng góc độ nhìn nhận vấn đề của mẹ rất rõ ràng. Khi dạy dỗ bọn họ đều dùng quan điểm cùng với những kinh nghiệm thực tế. Đôi khi mẹ nghĩ ra, rõ ràng còn sâu sắc hơn so với thầy giáo, còn thực tế cùng sinh động hơn so với huấn luyện viên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây