Thấy Tô Duệ, Đại Bàn sáng mắt lên, kéo ống tay áo cô đến một bên: “Cô nghe được trứng vịt rừng có thể ấp ra vịt con từ đâu, đây không phải là nói liều sao, cô đến chừng này rồi đã gặp ai nuôi vịt rừng chưa?"
Tay Tô Duệ móc túi, lúc lật cổ tay, lộ ra một con vịt con phá vỏ ra ngoài. Đây là quả trứng vịt có đường nứt do ngày hôm qua Tiểu Hắc Đản vô tình làm rơi, cô vẫn luôn cất ở trong túi. Mấy lần cô quên mất mà thiếu chút nữa làm nó vỡ vụn, vừa rồi đang trên đường cũng suýt bị, Tô Duệ thở phào, dùng dị năng ấp nó.
Đại Bàn: "..."
Tô Duệ nâng vịt con bò ra ngoài: “Cho tôi một thứ để đựng nó, còn phần lớn những trứng giống sĩ quan hậu cần vừa mang đến nhà tôi đều đã lột vỏ, có gạo kê không? Bán ít cho tôi."
"Đều, đều lột vỏ?" Đại Bàn quay đầu liếc nhìn nồi trứng kho to đang tỏa mùi thơm, rồi nhìn vịt con trong tay Tô Duệ: “Trời, đúng là có thể ấp trứng thật."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây