“Khách khí làm gì chứ. Bảo mẫu vén tóc phía dưới, hai vành tai đỏ bừng đi đến mở bọc hành lý mà mình đã mang về lúc chiều kia ra: “Đây là thím Lưu đưa cho cô, tôi đã xem rồi, có một số loại vải tốt, cô có muốn tôi làm một chiếc váy áo rộng rãi không?
Bởi vì phía bên coi trọng nên bà ấy và thầy Uông càng lúc càng bảo vệ Tô Mai nghiêm khắc chặt chẽ hơn nữa, chỉ cần là những thứ đến tay cô, bọn bọ đều phải kiểm tra trước một lần.
Tô Mai chạy đến đưa quần áo và khăn mặt lớn cho Triệu Cẩn rồi quay lại lật xem các loại phải, hầu hết đều là vải Bình Dương thông thường, vai may đồ lao động, vải có hoa văn nghiêng, kaki, vải nhung kẻ và vải pô pơ lin: “Sau thím lại đột nhiên đưa cho tôi nhiều nguyên liệu vải như vậy?
“Còn có cả len sợi nữa. Bảo mẫu dịch chuyển số vải phía trên, nói: “Không phải một mình thím của cô đưa đâu, lúc thầy Triệu gọi điện thoại đến, cậu của cô và lão tộc trưởng cũng ở bên cạnh. Sau đó, tất cả mọi người đều đã biết tin tức cô có thai, Triệu Cẩn và Niệm Doanh thi đậu đại học rồi. Mỗi nhà một xấp vải hoặc là một cân, hai cân len sợi, hơn mười nhà gom góp lại nên mới nhiều như vậy đấy.
Tô Mai nhíu mày: “Ngày mai tôi phải gọi điện cho bọn họ, nếu không mấy ngày nữa bọn họ sẽ làm ra số quần áo từ giờ đến mười tuổi cho đứa nhỏ trong bụng tôi mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây