Lưu Minh Trạch ôm lấy cậu bé, sau đó lập tức nâng cậu bé lên thật cao, vẻ mệt mỏi khi đi tàu xe trên mặt cậu bé biến mất, cười ha ha không ngừng.
Triệu Khác: “Đừng chặn đường người khác, đi ra ngoài trước đi.
Mấy người lên tiếng đồng ý, vội vàng đi lên đón lấy hành lý trong tay mọi người. Những món đồ cồng kềnh đều được chất trên xe chở than đá, đồ mà bọn họ mang theo bên người chỉ có quần áo tắm rửa, dụng cụ vệ sinh cá nhân và đồ ăn, không nặng lắm, vì vậy mọi người cũng không khách sáo với bọn họ.
Ra đến cửa nhà ga, Tô Mai lần lượt giới thiệu cho Tần Thục Mai, Giang Mẫn, Cố Bát và Cố Đan Tuyết biết: “Đây là Lưu Minh Trạch nhà bác hai, Minh Hàn nhà bác ba và Bình An nhà bác tư…
“Minh Trạch, Minh Hàn… đây là mẹ chị, mọi người cứ gọi là thím Tần đi, còn đây là bác sĩ Giang…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây