"Cảm ơn bác. Tô Duệ mở tủ bếp ra, tìm được mứt hoa quả bà cụ nói, cầm nhét vào trong miệng, vị đắng bị đè xuống, cô mới cảm thấy dễ chịu chút: “Cũng không biết cũng có gì trong đó, vừa tê vừa đắng vừa chát, còn chua."
"Dù có gì, bác sĩ kê đơn thuốc là cháu phải uống!" Bà cụ nhổ lông vịt, rút ra kẹp sắt nung đỏ chôn dưới bếp, cúi đầu nhổ lông tơ của con vịt: “À, đúng rồi, bác xem trứng vịt cháu mang về rồi. Có năm tư quả, có ba hai quả là trứng giống, trong nhà chỉ có một con vịt ấp, mà không biết điều, luôn muốn chạy ra ngoài. Lát cháu đến nhà ăn thì hỏi sĩ quan hậu cần xem có thể hỗ trợ tìm hai con gà mái ấp trứng không."
Tô Duệ nhớ quê nhà có nhiều nơi dùng giường đất ấp gà con, cô hỏi: "Không thể sửa giường đất ấp trứng ạ? Có rất nhiều trứng vịt ở ao đầm."
"Giường đất?" Bà cụ suy nghĩ: “Cũng không phải không được, chiến sĩ phương bắc hẳn sẽ sửa giường đất, chỉ là không biết mấy tên lính quèn nhà bếp có biết chỉnh độ lửa không?"
Tô Duệ đến nhà ăn canh tác, Đại Bàn dẫn người lên núi đào măng, người ở lại đang phơi nắng, chế biến măng tre dưới sự hướng dẫn của sĩ quan hậu cần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây