"Việc này là con không đúng, hôm qua con về muộn, thấy Tiểu Mai ngủ bèn không nhắc cô ấy là sáng nay con đi huấn luyện dã ngoại. Cô ấy nghe con, cho rằng con đã ôm Tiểu Du Nhi xuống lầu chạy bộ rồi nên không nhìn sang bên cạnh. Tiểu Du Nhi đâu rồi ạ, Tiểu Mai nhớ thằng bé, mẹ để thằng bé nghe điện thoại đi."
Tần Thục Mai nghe mà lòng dạ thông thuận hơn chút, ngoắc kêu: "Tiểu Du, ba con mẹ con gọi điện thoại, mau tới đây."
Tiểu Du Nhi bỏ đồ chơi trong tay xuống, chạy lon ton tới: "A lô ~"
Triệu Khác đưa điện thoại cho Tô Mai.
"Tiểu Du, mẹ xin lỗi, khi mẹ rời giường đã quên xem xem con có ở đó không."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây