Đại Bàn ngồi ở trên một gốc măng lớn, thở hổn hển một hồi, lắc đầu với Tô Duệ: “Chị dâu chớ khoe tài, chị mau ngồi xuống nghỉ một lát đi, ngày khác chúng ta bắt vịt."
"Đúng đúng, chị dâu mau ngồi xuống nghỉ một chút." Chiến sĩ liếc nhìn mồ hôi Tô Duệ như mưa rơi, sắc mặt tái nhợt mấy phần, thì vội ôm lấy một gốc măng, phủi bùn trên đó, đặt vào bên cạnh Tô Duệ, để cô ngồi.
Tô Duệ được mấy người khuyên, năm người ngồi ở trên măng nghỉ ngơi một hồi, cầm giỏ trúc lên, mỗi người đựng đầy một giỏ, đeo xuống núi.
Mọi người ở nhà ăn thấy mấy người trở về thì vội vàng chào đón, ba chân bốn cẳng hỗ trợ lấy đồ xuống, bưng trà gừng tới.
Một hơi uống vào nửa cốc, trà nóng cay trào từ cổ họng đến bụng, lỗ chân lông trên người cũng sảng khoái nở ra. Mấy người thở một hơi dài nhẹ nhõm, mới cảm thấy sống lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây