"Dì Tô!" Cố Đan Tuyết vừa thấy người đẩy cửa vào là Tô Mai thì hai mắt sáng ngời, vẫn cầm bút lông đã muốn đứng dậy chạy tới bên cạnh cô.
"Ngồi nghiêm chỉnh." Đồng chí Trương cười vỗ cô bé một cái: "Viết cho xong hàng này đi."
Cố Đan Tuyết cười xòa, vội ngồi xuống, nhanh tay viết nốt hàng chữ còn lại.
"Tâm không tĩnh." Bộ trưởng Lữ cười nhìn Cố Đan Tuyết.
"Có viết nữa cũng chỉ tổ lãng phí giấy mực thôi, còn không bằng để chiều con bé viết tiếp."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây