Triệu Chương thấy vậy thì ngơ ra. Hình như... mẹ chưa từng hôn cậu bé như vậy.
"Tiểu Du Nhi." Triệu Cẩn xách một cái bếp lò đã bị đóng thành băng tới: "Em còn cần cái bô đi tiểu này nữa không?"
Tần Thục Mai nghe tiếng động Tịch Nam thu dọn đồ đạc, lộn lên lộn xuống đến mức bà không ngủ nổi, bèn đỡ tường, chống gậy đi xuống, nghe vậy thì khó hiểu nhìn lại. Hôm qua bà ấy chỉ nghe Tiểu Du Nhi nói tìm cái bô cho ba mình, vẫn chưa xem trông ra thế nào.
Tiểu Du Nhi xua xua tay: "Bỏ đi. Mẹ bảo bẩn."
"Vậy anh ném đi." Triệu Cẩn bảo, nhìn bốn phía, nhưng phút chốc không tìm được thùng rác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây