Triệu Nho Sinh nhìn về phía cô giúp việc rồi nói: “Tiểu Lý, bánh bao màn thầu đã hấp sẵn cùng với gà ngan đã mua, còn có hoa quả, rau khô, cá mắm, thịt khô Tiểu Mai mang về đều lấy một ít cho họ, cũng không cần quá nhiều. Mùng sáu họ đã đi rồi, lấy đủ lương thực một nhà ba người dùng trong mười ngày là được.
Tịch Nam nhìn Triệu Nho Sinh, tức giận đỏ cả mắt: “Ba, ba và mẹ đều bất công y như nhau. Hai người họ đều là con trai của hai người nhưng tại sao lại bắt chúng con dọn ra ngoài chứ? Triệu Khác là con trai của ba, thế Triệu Dần không phải à?
“A! Giây phút này, Triệu Nho Sinh thật sự nổi nóng, nhìn Tịch Nam rồi cười mỉa mai nói: “Con cũng nói Triệu Khác và Triệu Dần đều là con trai ba, nhưng cô cùng Triệu Dần ở nhà đã bao lâu rồi? Còn Triệu Khác trở về được bao lâu? Tịch Nam, con đang giả bộ hồ đồ với ba đấy hả? Triệu Dần! Triệu Nho Sinh nhìn đứa con thứ hai rồi thất vọng nói: “Con không muốn nói điều gì sao?
“Ba. Triệu Dần đẩy mắt kính một chút: “Nếu như ba nói Tết nhất không muốn cho chúng con sống ở nhà, thì chúng con đã chẳng trở về rồi...
Triệu Nho Sinh cười khổ một chút rồi lắc đầu, vợ mình nói không sai, thật sự đã tốn công nuôi dưỡng thằng con này: “Đúng là ấm ức cho anh chị rồi, sau này đừng về nữa, cứ coi như tôi và mẹ anh đã chết rồi đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây