"Được rồi, được rồi, nếu em ở không được tự nhiên thì chiều em dẫn Tiểu Chương về nhà mẹ em ở mấy ngày đi, tối ba mươi rồi về, sang mùng một lại đi."
Sắc mặt Tịch Nam đột ngột biến đổi. Anh ta cho là cô ta không muốn à? Nhưng nhà mẹ đẻ nào có phòng để cô ta ở, cơm nước cho cô ta ăn, trở về không phải là chẳng sống nổi sao? Cô ta còn phải xem sắc mặt người khác, bị anh trai, chị dâu ghét bỏ. Nhưng cô ta có thể nói những chuyện này không? Từ cái ngày được gả tới đây, cô ta đã không ngừng nói với ba mẹ chồng, chị dâu, chồng là gia đình đối xử với cô ta tốt thế nào, ở nhà cô ta được cưng chiều ra sao.
Miệng há ra rồi lại khép về, Tịch Nam bắt lấy tay của Triệu Dần, nhéo mạnh một cái: "Vì cái thá gì! Vì cái thá gì mà anh muốn tôi dẫn Tiểu Chương tránh ra ngoài? Muốn đi cũng là cô ta đi!"
Dụ Lan xem thời gian, lo cho hai đứa bé ở nhà, bèn nói với Tần Thục Mai và Tô Mai một tiếng rồi đi về trước.
Trưa đó, Triệu Khác về ăn cơm, từ xa đã thấy sân nhà mình phơi đầy quần áo: "Sao không đợi anh về hãy giặt?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây