Tư lệnh Quý chỉ vào khẩu súng bằng gỗ trên bàn: “Tôi đã tháo nó ra và xem xét cẩn thận, những thay đổi đối với khẩu súng này được thực hiện rất tốt, không chỉ giảm tỷ lệ kẹt đạn mà còn giúp tăng tốc độ của đạn lên rất nhiều. Nghe ba cậu nói bản vẽ là do cậu vẽ, có thể cho tôi biết lý do tại sao cậu lại cải tạo khẩu súng này không? Tôi nghĩ nếu cậu chỉ đơn giản làm một món đồ chơi cho bọn trẻ thì chỉ cần làm ra một khẩu súng tương tự bảy tám phần là đã có thể đáp ứng yêu cầu của chúng một cách cơ bản rồi.
Trong khu nhà có không ít người chế tạo súng cho con cháu họ, mọi người đều dùng vỏ đạn để ghép lại với nhau, hoặc chọn gỗ để đẽo gọt, tuy có rất nhiều, nhưng không loại nào có độ mô phỏng cao và có thể bắn ra đạn như vậy.
“Đối với những đứa trẻ khác, trong vô số các món đồ chơi bình thường, một khẩu súng gỗ có thể thỏa mãn sự tò mò và ham muốn khám phá của chúng, nhưng các con tôi thì không. Triệu Khác cười nó: “Nếu lấy được khẩu súng này, hẳn là ngài đã gặp mấy thằng con của tôi rồi. Không nói những đứa khác, chỉ riêng đứa nhỏ nhất thôi, nhìn thấy một món đồ chơi sẽ muốn tháo tung nó ra, kiểm tra xem bên trong có gì, tại sao nó có thể di chuyển, phát ra âm thanh được hoặc là tại sao nó lại không di chuyển, liệu rằng có thể đặt động cơ chuyển động làm cho nó di chuyển và thử lắp nó vào động cơ không di chuyển được không. Đó là chưa kể đến mấy đứa lớn.
“Niệm Huy thật thông minh...
“Đứa nhỏ nhất trong nhà tôi mới một tuổi mười tháng, tên là Triệu Du.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây