“Sao mà giống nhau được? Giọng của Tô Mai đầy bực bội nói: “Lên sơ trung là con lên thành phố, có cậu mợ, chú họ của con ở đó, ai không chăm sóc được cho con? Nếu con muốn mỗi tuần đều có thể về. Chúng ta ở đây nhớ con cũng có thể lái xe đến đó...
“Tiểu Mai. Triệu Khác bỏ đũa xuống, nắm lấy tay cô nói: “Đừng kích động.
“Em... Tô Mai đối mặt với ánh mắt bình tĩnh của Triệu Khác, hai vai thõng xuống: “Thằng bé mới chín tuổi.
“Dì Tô. Triệu Cẩn lẩm bẩm nói: “Con, vậy, con không đi nữa.
Triệu Khác cau mày, lửa giận trong lòng bùng lên: “Triệu Cẩn, lặp lại lần nữa, con đi hay không đi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây