Tô Mai suy nghĩ một chút, để thìa xuống, một tay cầm bát, tay kia nhẹ nhàng nâng đầu Trương Ninh: "Đây này, giờ cô đừng quan tâm tới mùi vị, một hơi uống hết đi."
Trương Ninh uống xong một hơi, nằm ở trên giường che bụng, nôn khan mấy lần.
Tô Mai thấy cô thực sự khó chịu nên đi sang bên cạnh nói với bà Vương: "Có thể để đứa bé uống sữa bột được không, nhà cháu còn có hai túi nữa cơ..."
Bà Vương lắc đầu, chậm rãi mở một góc quần áo đứa bé ra cho cô xem: "Đứa bé vẫn còn quá yếu, tôi không dám cho nó uống sữa bột ...". Bà sợ nếu như đứa bé không hợp loại sữa đó sẽ ảnh hướng xấu đến sức khỏe.
Tô Mai liếc qua góc quần áo mà bà Vương đang vén lên, ngạc nhiên nhìn về phía tay mình. Mặt đứa bé chỉ to bằng nửa bàn tay cô, hô hấp yếu đến nỗi nếu không yên tĩnh cũng sẽ không nghe được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây