“Năm nay đã rất ổn rồi. “Triệu Khác buộc chặt con lừa, rót ly trà cho cô và nói: “Hai năm trước, mọi người đều ở trong cái lều được làm bằng cỏ, bão tới thì toàn bộ ngôi nhà đều bị thổi bay. Bây giờ em nhìn xem, chỉ cần đào ra một nửa ngôi nhà bị chôn vùi, sửa lại nóc nhà, thì mọi người có thể vào ở ngay lập tức.
Tô Mai im lặng: “Nhà của Hướng Thần thế nào? Mấy ngày nay anh có gặp bọn họ không?
“Yên tâm đi, người thì không sao. Triệu Khác vươn tay nhìn đồng hồ: “Có đói bụng không, tôi nấu ít đồ ăn cho em nhé?
“Anh không cần nấu đâu, em có mang theo đồ ăn. Tô Mai nói xong thì đặt chén trà xuống, cô mở kiện hàng mà cô mang tới ra, cô lấy một bộ quần áo sạch và vớ ra đưa cho anh và nói: “Anh đi thay đi.
Anh đã mặc một bộ quần áo bảy tám ngày, khô rồi ướt, ướt rồi khô, đã ngửi thấy mùi chua rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây