Ngày xưa thì không đề cập tới, đối với họ con gái nhỏ là nỗi tiếc nuối chôn sâu trong ký ức, chỉ khi nào trao cho bọn họ hy vọng lại khiến bọn họ mất đi, sao đó không phải một kiểu đau thương khác.
"Ông già, có thể nào Tiểu Nha, Tiểu Nha không nhận tôi không?" Nếu không phải năm đó bà ấy quá tự phụ thì sao lại khiến cô ấy không có cơ hội ra đời.
Ba Tô nắm chặt tay của bạn già: "Gặp người rồi nói sau, bây giờ nghĩ nhiều cũng vô dụng."
...
"Em đang suy nghĩ gì?" Triệu Khác bưng bồn nước ấm tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây