Eo của Tô Mai rất mềm mại và uyển chuyển. Triệu Khác chỉ cho rằng trước đây Lâm Kiến Nghiệp từng dạy cho cô, vì thế không dám để suy nghĩ của mình đi lan man.
Nhảy xong một điệu ngắn, hai người dừng lại theo âm nhạc. Đúng là mối quan hệ đã dịu đi đôi chút như mọi người mong đợi, chủ yếu là trên mặt Tô Mai mang nét cười, toàn thân không còn căng thẳng nữa.
"Mẹ." Tiểu Hắc Đản buông tay Lưu Trọng Mân ra, chạy lại đây ôm chân Tô Mai, nói: "Mẹ nhảy giỏi quá, về nhà dạy con nha."
"Được." Tô Mai sờ đầu cậu bé rồi thấy toàn là mồ hôi.
Ban đêm có gió, Tô Mai sợ cậu bé lạnh bèn chìa tay với bà Lưu và nói: "Mợ, đưa Tiểu Du cho cháu đi ạ, cũng trễ rồi, mọi người nghỉ ngơi sớm đi thôi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây