Triệu Cẩn quét mắt nhìn con vật nhỏ co rúm lại trên mặt đất, hai tay vắt lại đặt ra sau đầu gối lên, lười nhác nhìn về phía chân trời ráng đỏ: “Không đọc, em đã đọc cả ngày rồi.
Ở lưng chừng núi, bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu bạn đều có thể nhìn thấy các loại động vật nhỏ, chim chóc, rắn, nhím, ếch xanh, cóc ghẻ, ốc sên, và cả gà rừng trong bụi cỏ bay qua, ở trước mắt có con thỏ và các loài sâu chạy qua, lúc mới đầu còn sẽ ngạc nhiên, dần dần nhìn thấy nhiều, nên thấy mãi cũng thành quen.
Tô Mai chống lên cửa phòng bếp, nhìn độ cao cánh cửa cách mặt đất một chút, xem ra phải làm một cái ngạch cửa, nếu không cũng không biết lần sau sẽ là con gì chui vào.
Bên này không thể so sánh với chỗ cũ, bởi vì sau này có gia đình tiểu đoàn trưởng Vương ở, có thêm chút hơi người, không còn nhiều động vật xâm nhập lắm, nhưng cũng chỉ hoạt động ở trong bụi cỏ, dường như sẽ không xuất hiện ở trên con đường thường xuyên đi, hoặc là xông vào trong nhà.
Mà sườn núi bên này thì khác, phía sau nhà chính là rừng tre, xuyên qua hàng tre thưa thớt là rừng núi nguyên thuỷ hàng năm không có người đi vào, bốn phía xung quanh nhà, trước mắt cũng chỉ có gia đình, ban ngày còn thường xuyên không có ai ở nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây