"Bà Vương, không phải cháu muốn động đậy, là cháu ngồi không yên được. Cháu muốn gặp mẹ cháu. Nếu không. Tiểu Hắc Đản thương lượng: “Buổi chiều cháu học nhé?"
"Bạn Lâm Niệm Huy, trong giờ học hãy gọi cô là cô Vương, cảm ơn!"
"Cô Vương."
"Ừ. Bà Vương nhìn Triệu Cẩn sáng mắt, lộ vẻ lòng không bình tĩnh, nhưng cố gắng giả bộ nghiêm túc học tập, biết dạy nữa cũng không có hiệu quả gì, tâm trí các học sinh cũng không tập trung: “Nể tình mấy ngày nay các trò đã cố gắng, vậy thì... Nghỉ một ngày đi."
Ba đứa sáng mắt lên, Lâm Niệm Doanh hé miệng cười, Tiểu Hắc Đản hoan hô, nhảy xuống ghế chạy ra ngoài, Lâm Niệm Doanh vội vàng đuổi theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây