Nhìn thấy Triệu Khác, tâm tình của Tống Quốc Hồng không tệ vẫy tay chào anh: “Tiểu Tôn đã tốt hơn rồi à?
“Vâng. Triệu Khác bước lại gần vài bước nói: “Viện trưởng Trâu nói, đợi da thịt trên người cậu ấy kết vẩy lại, là có thể xuất viện rồi.
“Vậy sau khi xuất viện. Phương Đông Thăng tiếp cận lại gần hỏi: “Còn có thể về bộ đội nữa không?
“Không thể! Triệu Khác giơ tay bế Tiểu Du đang hưng phấn xuống, vuốt vuốt sau lưng của cậu bé: “Trở về cháu sẽ giúp cậu ấy viết báo cáo chuyển nghề, năng lực trinh sát của anh ấy không kém, về địa phương làm cảnh sát cũng không tồi.
“Đáng tiếc thật! Tống Quốc Hồng than thở một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây