Năng suất thụ lý án có thể nói là mạnh mẽ vang dội, trong lúc Trần Mỹ Như gọi Ngao Kỳ Gian, Trần Oánh đã bị đem tới trước một bước, bảo mẫu mang những thứ nên khai đã khai ra hết rồi.
Trần Mỹ Như vừa nhìn thấy Trần Oánh liền liều mạng đưa mắt ra hiệu cho bà ấy, thấy Trần Oánh cúi thấp đầu như con chim cút không thèm nhìn bà ta, lại lén lút vương tay ra làm thành mấy con số.
Cảnh quan Trương không để ý bà ta, đôi mắt lão đời nhìn về phía Trần Oánh nói: “Nói khẩu cung vừa rồi đã khai ra lại một lượt nữa.
“Nửa, nửa tháng trước, chị họ Trần Mỹ Như tìm tới tôi, nói, nói là Lâm Kiến Nghiệp đã hy sinh rồi, Tô Mai và hai đứa trẻ vẫn chưa biết, bảo tôi trở về quân khu một chuyến, để Tô Mai cất những bộ đồ màu sắc tươi lên, nhanh chóng chuẩn bị cho hai đứa trẻ đồ tang… còn nói, còn nói rằng, Lâm Kiến Nghiệp cả cơ thể bị người ta hại tới mức không thành dạng nữa, đầu cũng không tìm được, Tô Mai biết cắt giấy, bảo cô ấy cắt cho Lâm Kiến Thành một bộ quần áo, cắt một cái đầu… bổ, bổ sung vào.
Cảnh quan Trương nheo đôi mắt lại, ánh mắt như sắc nhọn như mũi dao hướng về phía Trần Mỹ Như, khiến bà ta như ngồi trên đống lửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây