Hai tay đang đông cứng của Lê Ngọc Quế run run, đang chuẩn bị trở về, thì đột nhiên nghe được có người bên cạnh đang nói chuyện, là ba người ăn mặc rất lộn xộn, nhìn qua thì có chút bẩn thỉu, lôi thôi lếch thếch.
Mấy người này có khẩu âm miền quê vô cùng rõ, đang dây dưa với binh sĩ đứng gác.
Nếu như là bình thường, Lê Ngọc Quế đảm bảo sẽ không thèm nhìn mấy người này một cái, nhưng lúc này, cô ta đứng bên cạnh, sau khi nghe rõ mấy người đó nói chuyện, đột nhiên hai mắt sáng bừng lên.
“Không được, chỗ chúng tôi là quân khu, nếu như không có người nhà quân nhân đến đây thông báo trước, các người tuyệt đối không được vào trong, tốt hơn là mau chóng đi đi. Binh sĩ đứng gác trầm giọng nói, anh ta đã có chút không kiên nhẫn nữa, mấy người này, đều nói mấy lần rồi mà vẫn không chịu đi.
Chính vào lúc ba người đó định nói thêm gì nữa, Lê Ngọc Quế đã vội vàng đi tới, cô ta hỏi ba người kia trước: “Các người đến tìm Hoàng Chiêu Đệ phải không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây