Sắc mặt Hồ Vĩ tối sầm: “Con nói đều là thật ư?
“Con phải lừa cha sao? Con sắp toi mạng tới nơi!
Hồ Quốc Bân hô lớn. Hắn ta cũng không biết cuối cùng hắn ta đã chạy được bao xa, nhưng từ trước tới nay hắn chưa từng chịu khổ như thế, chỉ cảm thấy hai chân tê mỏi rụng rời như không phải của bản thân, đặc biệt còn đi trở về từ sân huấn luyện xa như vậy, càng mệt đến không đứng nổi.
“Dù sao con không đi, muốn đi thì để người khác đi, con phải về nhà, cha tìm công việc cho con!
Hồ Quốc Bân nói thẳng, hắn ta không phải là loại người có thể chịu được nỗi khổ này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây