Trần Diễm thấy mấy thứ này sắc mặt mới tốt một chút, nhận lấy, nhưng trong lòng vẫn cứ lầm bầm.
Có tiền nuôi năm đứa trẻ chứng minh điều kiện trong nhà khẳng định không tệ, lần đầu tiên về mà chỉ mua ít đường đỏ với bánh quy thôi sao? Cũng quá nghèo kiết rồi còn gì?
Liễu Thục Vinh biết bọn họ đã ngồi xe lửa nhiều ngày trời, chắc chắn là ăn uống không đàng hoàng, sáng sớm đã chuẩn bị cơm trưa sẵn sàng, về tới là có thể ăn ngay. Đợi ăn uống xong, mấy đứa trẻ đã không đợi được mà theo Vu Kiến Dân lên núi chơi, chị dâu cả biết mẹ chồng và Liễu Tố Tố lâu lắm rồi không gặp, khẳng định có rất nhiều chuyện để nói, nên chủ động giành lấy việc dọn dẹp.
Liễu Tố Tố nhìn cô cười một cái cảm ơn, đi vào trong phòng, mở hành lý ra, lấy hai hộp sữa lúa mạch.
“Mẹ, cái này là để mẹ và chú Vu bồi bổ cơ thể, hai người uống nhiều một chút, lọ này để hai chị dâu chia nhau. Sữa lúa mạch đắt, cũng không dễ mua, cô chỉ mua được có hai hộp, không dễ chia, dứt khoát không lấy ra sớm, để đến lúc đó Liễu Thục Vinh chia sẽ tốt hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây